Chiêu số 1 : Mãn Thiên Qúa Hải
Sáng nay, tôi được góp ý là bài viết cần dễ hiểu hơn để nhiều thành viên có thể đọc hơn, tránh làm giảm chỉ số like/bài của group, tránh dùng thuật ngữ khó hiểu.
Nay, xin cố gắng thử một lần xem sao
Bài viết này thử giải thích hai khái niệm là Nội Công và Chiêu Thức của Binh Pháp. Và sau đó đi vào giải thích chiêu thức số 1. Có kèm theo ví dụ ứng dụng. Hy vọng không ai là không hiểu.
Nội công là sức khỏe. Tỷ như mình yếu thì ko nâng được cái búa nặng. Mình khỏe thì mình nâng được. Nhưng khi nâng lên được rồi, mình đập vào đầu người ta hay đập vào chân người ta là do Chiêu thức. Chiêu thức tức là kĩ thuật. Như vậy, để có thể đánh thắng được đối thủ, ta cần luyện cả sức khỏe và kỹ thuật.
Đối với Binh pháp ứng dụng trong kinh doanh thì Sức khỏe là sự hiểu sâu về nguyên tắc vận hành của thương trường, còn Kỹ thuật là dùng biện pháp gì để đạt được mục tiêu.
Nay xin giải thích kỹ thuật số 1 có tên là Man Thiên Quá Hải, nghĩa Dối trời qua biển.
Truyện kể có ông vua nọ, rất là sợ nước, sợ thuyền, không dám tới gần sông nước chứ đừng nói là biển. Một ngày nọ, Vua thân chinh dẫn quân đánh giặc. Khốn nạn thay con đường ngắn nhất là vượt biển. Thế là các vị quân sư bàn nhau dùng kỹ thuật này. Họ dựng trướng trên ván gỗ lớn và cùng vua uống rượu, xem múa hát. Lúc vua phê phê rồi thì lẳng lặng bê cả cái ván gỗ lên thuyền trong khi cuộc vui vẫn cứ diễn ra bung lụa. Thế rồi thuyền lớn vượt qua eo biển, sang tới bên kia mà vua vẫn chả biết gì cả. Vậy là đạt được mục đích. Vua là con giời. Man thiên là dối giời, lừa trời mang qua biển.
Vậy ý nghĩa của kỹ thuật này là gì?
Xin thưa, đó là:
Dù có giấu mình trong đêm đen hay bóng tối, dù có chui vào những nơi cô lập hay nấp sau màn chắn, tất cả đều chỉ đem lại sự nghi ngờ của đối phương. Để giảm sự nghi ngờ, ta cần phải thản nhiên như chẳng có chuyện gì, che giấu ý định thực sự đằng sau những hoạt động thường ngày.
Ví dụ đơn giản nhất về Man Thiên Quá Hải là chuỗi Burger ăn nhanh McDonald.
Ai cũng cứ tưởng là nó bán bánh kiếm xu. Ai dè đâu nó là đứa buôn bất động sản. Harry J. Sonneborn, cựu giám đốc tài chính của McDonald mãi sau này mới tiết lộ: “chính xác mà nói, chúng tôi không phải là công ty cung cấp thực phẩm tiêu dùng. Chúng tôi là công ty bất động sản chân chính. Lý do chúng tôi bán cái hăm bơ gơ 50 xu là thực ra giúp cái bọn thuê cửa hàng chúng kiếm được tiền để trả tiền thuê tiệm của chúng tôi thôi”.
Như vậy, thay vì hình thức là bán vật liệu cho tiệm được nhượng quyền và đòi % nhượng quyền cao thì McDonald dựng tiệm lên và cho thuê lại tiệm. Công ty này sở hữu 45% đất và 70% các tòa thương mại của hơn 36 ngàn cửa tiệm McDonald. Phần còn lại, McDonald thuê và cho thuê lại. Thế nhưng thượng đế là khách hàng mua bánh, hay là khách hàng thuê tiệm thì chả mấy ai biết rõ điều này. McDonald đã thành công khi giấu kín điều này khá là lâu.
Như vây, về mặt kĩ thuật mà nói, McDonal dùng các hoạt động như thể là một chuỗi kinh doanh thực phẩm tiêu dùng, để che giấu mục đích chính là kinh doanh bất động sản một cách rất thành công.