Ừ, ngồi nhìn bảng báo cáo cuối tháng, thấy mình ẹ thiệc. Rõ ràng mình có nhiều cơ sở, nhiều lí do và nhiều điểm tựa hơn để chắc chắn rằng quyết định của mình là đúng. Vậy mà chưa có đúng.
Nên ta mông lung!
Nghĩ rằng có phải mình phán đoán sai, các số liệu chưa đủ để giúp mình quyết đoán hơn, hay số tiền chi ra quá nhiều vượt ngưỡng tài chính của bản thân. Hay là tại một lí do vớ vẫn nào đó bản thân tự ngụy tạo để biện minh cho sự thiếu sót của bản thân.
Chính mấy cái đó làm mình mất đi tinh thần làm việc.
Xong rồi.
mới nghĩ rằng.
Cây ăn trái bao giờ cũng cần phải chăm lâu hơn, Người dân bao giờ cũng phải chọn những cây ngắn ngày trước để bổ sung, trong thời gian giờ cây lâu năm đủ lớn, đủ ra hoa, đủ thời gian kết quả.
Chúng ta chẳng thể làm tất cả mọi việc cùng một lúc được, cần phải chia nhỏ công việc ra, càng nhỏ càng tốt.
Công việc nào dành cho cây ngắn ngày,
Cây này ăn liền nè.
Cây này phải nuôi 3 ngày. Có cây 7 ngày.
Có cây phải cả tháng.
Nhưng mục tiêu chỉ là đủ nuôi sống bản thân, còn muốn phát triển vượt bậc, ừ chờ đến cây ăn quả thôi.
Vì khi cây đủ kết quả, mình chẳng cần phải chăm nữa.
Ráng chia công việc cho hiệu quả đi tui ơi.